Lọc Truyện

Thu Phục Tổng Tài Cao Ngạo - Đường Thi - Bạc Dạ

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Nói đến mức độ này, thật giống như Úy Tân đặc biệt đáng thương, nhưng trên thực tế, trên mặt Hàn Khinh Yên lệ rơi còn nhiều hơn anh ta, cô ấy xoa xoa mắt, môi cũng bị răng nanh cắn chặt tới mức không còn huyết sắc: “Đừng nói nữa, anh bây giờ quá mức xúc động đi, có lẽ nếu bình tĩnh ngẫm lại anh sẽ biết em có xứng đáng để anh làm như vậy hay không. Sau này anh cũng cần tìm bạn gái, giữa chúng ta lại không phải chỉ là mối quan hệ bình thường, đổi lại là bạn đời của ai cũng sẽ chán ghét chuyện như vậy …” Cô ấy ngược lại thật lương thiện! Cô ấy luôn miệng nói tất cả đều là vì lưu lại đường lui cho anh ta, nhưng cô ấy lại chưa từng nghĩ đến, nếu đường lui của anh ta lại là cô thì sao.

Nhưng khi nhìn thấy đôi mắt đẫm lệ của Hàn Khinh Yên, Úy Tân không thể nói nên lời, anh ta chỉ có thể vô vọng nắm lấy tay Hàn Khinh Yên: “Em cho anh một chút thời gian để nghĩ kỹ càng được không? Dù như thế nào đi nữa anh cũng sẽ bồi thường cho em, là anh có lỗi với em…” “Bồi thường điều gì chứ?”

Hàn Khinh Yên dùng sức lau mặt, nhẹ mỉm cười: “Úy Tân, tất cả đều không còn quan trọng nữa rồi, anh đã chăm sóc em lâu như vậy, chút chuyện cỏn con này …” Nói đến có chút không biết nên nói thêm gì nữa, giọng nói của cô như có chút nghẹn ngào, Hàn Khinh Yên kéo tay Úy Tân ra, “Được rồi, anh mau về đi, có lẽ qua vài hôm chuyện của chúng ta sẽ rõ ràng thôi, vẫn là bạn tốt với nhau phải không nào?”

Bạn tốt, bạn tốt, bạn tốt.

Khoảnh khắc bàn tay Úy Tân bị Hàn Khinh Yên gỡ ra, anh ta cảm thấy tim mình như bị người ta cầm dao nhỏ đâm vào vài nhát, nhìn bóng hình Hàn Khinh Yên lần nữa lên xe, lần này xe tốc độ của xe tăng rất nhanh, như thể sợ anh ta lại một lần nữa đuổi theo vậy. Đợi cho đến khi trước của nhà đã không còn một bóng dáng, Úy Tân mới thoáng lay động.

“Bạn tốt sao …” Úy Tân cúi đầu, thống khổ tột cùng tới độ không biết biểu đạt cảm xúc của bản thân thế nào, anh ta bật cười, cười đến mức hai mắt đỏ bừng. Một lúc lâu sau, người đàn ông đưa tay lên che mắt, từ cổ họng phun ra một hơi: “Ai muốn làm bạn tốt của em chứ …” Anh muốn làm… Bạn trai của em.

Hàn Khinh Yên chuyển tới một căn nhà khác của mình, chuyện này Khương Thích cùng Hàn Nhượng đều không biết. Ngày đầu tiên về nhà, cô ấy đem mọi thứ từ trong ra ngoài đều dọn dẹp một lượt, không có ai bên cạnh, đột nhiên cảm thấy trong tim mình như trống vắng đi một nửa.

Tận tới khi chuyển nhà cô ấy mới nhận thức sâu sắc rằng, hóa ra khoảng thời gian cô ấy cùng Úy Tân sớm chiều chung đụng đã dần trở nên quen thuộc tới mức dường như không thể nào tách rời.

Đang nằm trên sô pha nghịch điện thoại thì có người gửi cho cô tin nhắn: “Có muốn ra ngoài đi chơi không?”

Khi nhìn thấy người nhắn là Tô Nhan, hai mắt Hàn Khinh Yên sáng lên: “Sao chị Tô Nhan của em lại có thời gian rảnh thế này, khổng phải chị đi du lịch cùng anh Đường Duy rồi sao?”

“Tạm thời quay lại một chút, đợi chút nữa hạ cánh, tìm nơi nào yên tĩnh một chút cùng nhau uống rượu tâm sự. Em có gợi ý gì không?”

Hàn Khinh Yên lập tức đồng ý, sau đó liền lục tìm trong bộ sưu tập các quán bar yên tĩnh, thanh nhã của mình, chọn ra một quán rồi gửi địa chỉ cho Tô Nhan. “Hai chị em mình hẹn nhau ở đây nha! Có bao nhiêu người thế?”

“Em, chị, Đường Duy, còn có Lam Thất Thất. ”

“Ôi!”

Hàn Khinh Yên nhỏ hơn nhóm bạn của Tô Nhan vài tuổi, đương nhiên tâm trạng cũng hồ hởi hơn họ nhiều: “Vậy em phải mau mau trang điểm thôi!”

Sau khi cùng Úy Tân chấm dứt, cô ấy cũng nên thử thoát khỏi loại cảm xúc u buồn này, đi tìm khởi đầu mới thôi.

Nghĩ như vậy, vào mười giờ tối Hàn Khinh Yên đến gặp Tô Nhan, trong biển người tới lui hối hả, Tô Nhan vẫn vô cùng nổi bận, dáng người cô ấy vừa cao lại vừa gầy, hé ra một khuôn mặt mang nét lai Tây, dưới ánh đèn ban đêm đẹp tới mức không chân thật, Hàn Khinh Yên cảm thấy ánh mắt của Đường Duy quả thật rất tốt, hoặc cũng có thể nói, bởi vì cùng Tô Nhan cùng nhau lớn lên, từ nhỏ đều là nhìn phụ nữ có cấp bậc giá trị nhan sắc này như Tô Nhan, tất nhiên liền chướng mắt những người khác.

Qua đánh tiếng chào hỏi: “Chào buổi tối anh chị!”

“Chào em. ”

“Lam Thất Thất và Từ Thánh Mân lát nữa mới đến, đứa nhỏ vừa được dỗ ngủ rồi. ”

Đường Duy ở bên cạnh thấy Hàn Khinh Yên đi lại, lập tức rít vào một hơi thuốc, theo sau đó một ngụm khói cuối cùng phun ra từ trong miệng của người đàn ông, lưu luyến lại lạnh lùng, giống như cậu chủ của một tập đoàn nào đó, anh híp mắt nói: “Trông thế nào cũng có cảm giác như em vừa mới khóc xong. ”

Trang điểm rồi vẫn không che được.

Hàn Khinh Yên rút cổ: “Cùng… Em xảy ra mâu thuẫn với một người bạn. ”

Cô ấy thật sự không giấu được tâm sự.

Tô Nhan nắm lấy tay Hàn Khinh Yên đi vào, ngồi ở quầy rượu gọi đồ uống, lại nhẹ giọng hỏi cô: “Với Úy Tân có phải hay không?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT