Lọc Truyện

Tuyệt Đại Con Rể - Lăng Thành

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Đêm đó Giai Kỳ kêu ca vì đau đớn ư?”

Lục Kiến Tâm ngồi trên ghế, nhấp một ngụm trà rồi đáp: “Sư phụ của cậu hiện đang tu luyện một tuyệt kỹ võ công, chính là càn khôn vô lượng. Mặc dù tuyệt kỹ năng này là bất khả chiến bại trên thế giới, nhưng nó cũng có nhược điểm. Ví dụ như trong vòng ba năm sẽ không được đụng vào phụ nữ. Hơn nữa, luyện công pháp này hàng tháng sẽ sinh ra rất nhiều độc tố trong cơ thể, phải tìm cách đào thải ra ngoài. Nếu không những độc tố này sẽ tàn phá ngược trở lại cơ thể, dẫn đến một kết cục còn tệ hơn cái chết.”

Nói đến đây, Lục Kiến Tâm đặt tách trà xuống, nói tiếp: “Vì vậy hàng tháng, tôi đều sẽ bắt một người phụ nữ để có thể thải độc tố vào cơ thể họ. Quá trình thải độc đương nhiên rất đau đớn. Đó chính là lí do đêm hôm đó ở ngoài cửa cậu nghe thấy được những tiếng kêu đáng sợ.”

Lúc này, Lục Kiến Tâm nở nụ cười lạnh lùng sau đó đứng lên: “Khuôn mặt xấu xí của Giai Kỳ chính là do chất độc tôi thải ra, truyền vào cơ thể cô ấy. Thứ chất độc này đã xâm nhập vào kinh mạch, cho dù có là thần y cũng không thể nào giải được nó.”

Lục Kiến Tâm đi tới trước mặt Giai Kỳ, ghé vào lỗ tai cô tiếp tục nói nhỏ: “Những người phụ nữ trước đây bị tôi dùng để thải độc, đều cho rằng họ quá xấu xí nên rất nhiều người đã tự sát. Quái vật xấu xí, mấy từ này thật sự rất hợp với cô.”

“Hức!” Ngay lập tức, tất cả oan ức tức giận của Giai Kỳ đều hóa thành nước mắt.

Ngay cả khi sự trong trắng vẫn còn thì cũng có ích gì. Bộ dáng hiện tại của cô, ngay cả soi gương cô cũng không dám nữa.

“Anh … đồ vô lại. Tôi hận anh!”

Cơ thể mềm mại của Giai Kỳ run lên, không khỏi mắng chửi.

Tần Trường An cũng giận dữ run người, nghe thấy cả đời này khuôn mặt của Giai Kỳ đều sẽ như vậy, trong lòng anh không thể cảm thấy yên ổn.

Không thể nhịn được nữa, anh lập tức cất tiếng hỏi: “Sư phụ, vậy tại sao anh không bắt một cô gái khác? Tại sao anh lại bắt buộc phải làm thế với Giai Kỳ?”

Lục Kiến Tâm cười lạnh: “Lục Kiến Tâm tôi muốn làm gì thì làm, không cần phải có lí do. Một tên đệ tử nhỏ bé như cậu mà cũng dám chất vấn tôi ư?”

“Tôi …”

Đối mặt với ánh mắt dữ tợn của Lục Kiến Tâm, Tần Trường An cảm thấy trong lòng ớn lạnh, cúi đầu xuống.

Đôi mắt Lục Kiến Tâm lạnh lùng: “Đệ tử, tôi đã sớm đoán được, cậu đem cô gái này trao cho tôi, sớm muộn cậu cũng sẽ hối hận. Người phụ nữ này chính là điểm yếu của cậu, nên tôi muốn hủy hoại cô ấy. Bây giờ trông cô ấy thật xấu xí, cậu không nên lo lắng cho cô ấy nữa. Chỉ là một con yêu quái xấu xí, vốn dĩ không đáng để cậu bận tâm. Đồ đệ ngoan, từ hôm nay cậu hãy quên người phụ nữ này đi. Cậu phải nhớ, cậu không có điểm yếu nào, cậu là bất khả xâm phạm, hiểu chưa? Đệ tử của Lục Kiến Tâm nhất định không được phép có điểm yếu.”

“Tôi hận anh, tôi hận anh!” Nước mắt của Giai Kỳ đã thấm ướt quần áo.

Ngay cả khi cô không bị anh ta làm nhục, nhưng làm sao cô có thể đi gặp chồng mình trong bộ dạng xấu xí thế này được? 

Vẻ ngoài của cô còn xấu hơn một người phụ nữ bình thường hàng nghìn lần. Làm thế nào cô có thể so sánh với Tiêu Diệu Vân và Trần Huyền đây? Tốt hơn hết là cô nên chết đi.

Lục Kiến Tâm nhíu mày, cũng không muốn nói thêm những điều vô nghĩa, đứng giữa sanh mà tức giận hét lên: “Nào, nhanh chóng lôi người phụ nữ xấu xí này xuống cho ta.”

Tiếng thét vừa cất lên, hai đệ tử vội vàng bước tới đưa Giai Kỳ đi.

“Đừng chạm vào tôi!”

Nhưng vào đúng lúc này, nước mắt vẫn không ngừng tuôn rơi, Giai Kỳ vùng lên, chạy nhanh vài bước rồi đập đầu vào cột nhà.

“Ầm!”

Một tiếng vang thật lớn, dội lại rất lâu trong không gian.

Nhìn thấy cảnh này, nếu là lúc trước chắc chắn Tần Trường An sẽ phát điên lên rồi. Nhưng bây giờ, nhìn thấy khuôn mặt xấu xí của Giai Kỳ, anh cũng không thể cảm thấy dù chỉ một chút yêu thích nữa.

Trước cảnh Giai Kỳ ngất đi trên vũng máu, Tần Trường An chỉ thờ ơ như với một người không quen biết.

Cùng lúc đó, tại Hà thành của Đại lục Tận Thế.

Thần khí vừa xuất thế đã khiến chín đại lúc chao đảo. Trong đó, khu vực Hà thành của Đại lục Tận Thế là bị ảnh hưởng mạnh nhất.

Giữa sự rung chuyển dữ dội của mặt đất vừa rồi, các tòa nhà trong Hà thành dường như sắp sụp đổ, mọi người vô cùng kinh hãi.

Lúc này, tuy rằng chấn động đã giảm bớt, nhưng người trong kinh thành vẫn còn chưa hết bàng hoàng lo lắng.

Bên trong đại điện, trên ghế rồng là hoàng đế của Đại lục Tận Thế đang ngồi trầm ngâm với vẻ mặt u ám.

Các văn võ bá quan bên dưới đều có biểu hiện phức tạp. Chấn động dữ dội vừa rồi khiến tất cả đều ngơ ngác, còn chưa kịp hoàn hồn.

“Báo cáo!”

Đúng lúc này, một tên thái giám vội vàng bước vào, giọng điệu cung kính và có chút run sợ: “Tâu bệ hạ, dãy núi Thiên Kỳ ở phía bắc hoàng thành, ngọn núi ... ngọn núi đó... đã sụp đổ …”

Cái gì? Núi Thiên Kỳ sụp đổ?

Cả đại điện đồng loạt ồ lên.

Sắc mặt hoàng đế cũng nhanh chóng thay đổi, dường như tối sầm lại. Trái tim ông rung động dữ dội, không thể giải thích.

Đúng lúc này, một người chậm rãi đi tới bên ngoài đại sảnh, vẻ mặt vô cùng lo lắng. Đó là quốc sư của Đại lục Tận Thế.

“Bệ hạ, tình hình thật sự không tốt.” Quốc sư hít sâu một hơi, đi tới đại sảnh: “Thần mới nhận được tin, kết giới của chín đại lục đều bị phá vỡ. Mực nước biển tử thần đang giảm xuống rất nhanh, và nó sắp khô cạn. Trong vùng đầm lầy ở Hẻm núi Minh Khai, lớp khí độc cũng đang dần biến mất ...”

Nói xong, ánh mắt quốc sư chợt lóe lên: “Bệ hạ, nếu thần không nhầm, trên núi Thiên Kỳ nhất định có một bảo vật tuyệt thế vô song. Chính sự xuất hiện của bảo vật này đã khiến đất trời kinh động.”

Bảo vật vô song?

Nghe vậy, tất cả quần thần phía dưới đều nhìn nhau một cái, không thể che giấu được nội tâm chấn động.

Hoàng đế hưng phấn đến mức đứng lên, kêu to: “Mau, mang theo ngự lâm quân, hộ tống trẫm đi xem thực hư thế nào.”

“Tuân lệnh!”

Vài phút sau, hàng vạn ngự lâm quân đã nhanh chóng tập hợp và hộ tống hoàng đế đến dãy núi Thiên Kỳ.

Ngự lâm quân hàng lối ngay ngắn, đi đầu là một người phụ nữ. Cô cưỡi hãn huyết bảo mã, khí chất lẫy lững.

Đó chính là Hoàng Dung.

Các hoàng tử và công chúa của Đại lục Tận Thế cũng đi theo.

Có thể dễ dàng nhận ra trong số các hoàng tử và công chúa này, Nhậm Doanh Doanh đang mặc một chiếc váy công chúa màu vàng, nét đẹp không thể diễn tả bằng lời. Dù đang mặc một kiểu váy dài thướt tha nhưng vóc dáng hoàn hảo của cô vẫn không hề bị giấu đi. Những đường nét hoàn hảo của Nhậm Doanh Doanh thực xứng tầm mỹ nữ hàng đầu.

Bên cạnh cô là một thân hình mảnh mai, khoác trên người một chiếc váy màu tìm, vô cùng gợi cảm và quyến rũ. Người phụ nữ này … chính là Tiêu Diệu Vân.

Ban đầu, hoàng đế vốn định đưa Tiêu Diệu Vân vào hậu cung, canh giữa nghiêm ngặt, sau khi mọi việc ổn định sẽ lập cô làm phi tần.

Có điều, vào đúng lúc quan trọng, Nhậm Doanh Doanh lại vừa nhìn thấy Tiêu Diêu Vân đã một mực đưa cô đi. Nhậm Doanh Doanh biết Tiêu Diêu Vân, hơn nữa thông qua ngân châm tục mệnh của mình, cô còn biết rằng Tiêu Diệu Vân và Lăng Thành có mối quan hệ không hề đơn giản.

Người phụ nữ của Lăng Thành sao có thể trở thành phi tần của bố cô được.

Còn nhớ lúc trước, tại lăng mộ của Triệu Tử Long, trong lúc gặp ảo giác cô từng quỳ gối trước Lăng Thành gọi anh là phụ hoàng. Nhậm Doanh Doanh không bao giờ có thể quên được cảnh ấy. Nếu thực sự người phụ nữ của Lăng Thành lại trở thành người đầu gối tay ấp với bố cô, chẳng phải Lăng Thành sẽ thực sự có địa vị giống như bố cô hay sao.

Hoàng đế Đại lục Thiên Khải, thân là bậc chí tôn, quyền lực vô cùng mạnh mẽ, nhưng đứng trước sự kiên quyết của cô con gái ông yêu quý nhất, ông cũng không còn cách nào khác ngoài từ bỏ thứ mình yêu thích.

Cho đến nay, Tiêu Diêu Vân đã ở bên cạnh Nhậm Doanh Doanh trong hoàng cùng được gần nửa tháng.

Lúc này, giữa đôi lông mày xinh đẹp của Tiêu Diệu Vân hiện lên một dấu vết phiền muộn. Trong lòng cô đặc biệt lo lắng cho vợ của giáo chủ Thông Thiên giáo.

Tuy cô đã may mắn được Nhậm Doanh Doanh cứu, nhưng Trần Huyền vẫn còn ở Quảng Bình vương phủ. Cô thực sự lo lắng không biết tình hình hiện tại của cô ấy thế nào, hơn nữa cô ấy còn đang mang thai.

Mỗi khi nghĩ tới vợ của giáo chủ, trong lòng Tiêu Diệu Vân đều không khỏi dấy lên một cảm giác vô cùng bất an khó chịu.

Rất nhanh, đội ngự lâm quân đã hộ tống Hoàng đế tới dãy núi Thiên Kỳ.

Từ xa nhìn lại, hàng trăm văn võ bá quan, lại thêm hàng vạn ngự lâm quân triều đình đều sững sờ ngơ ngác.

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT