Lọc Truyện

Tuyệt Thế Thần Y - Tô Dương

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Ở trong mắt Tề Vân Kiệt, người đàn bà nào cũng có thể mua được bằng tiền. 

Lần này anh ta dốc lòng chuẩn bị lâu như vậy, vốn tưởng rằng có thể lập tức có được Lâm Khả Hy. 

Nhưng không ngờ Lâm Khả Hy lại từ chối anh ta! 

Hơn nữa còn từ chối ngay trước mặt người nhà họ Lâm. 

Làm anh ta thật sự mất hết cả thể diện! 

Tề Vân Kiệt nhìn chằm chằm Lâm Khả Hy, sắc mặt lạnh như băng, không nhịn được hỏi cô: 

“Tại sao? Cho tôi câu trả lời!” 

Lâm Khả Hy mặt lặng như nước, nhìn Tề Vân Kiệt, thản nhiên nói: 

“Chuyện này nào có nhiều tại sao như vậy. Rất đơn giản, tôi không thích anh, không có tình cảm với anh!” 

Tề Vân Kiệt nhất thời tức giận đến mặt đỏ lên. 

Từ chối cũng thôi đi, Lâm Khả Hy còn buông lời lạnh lùng khó nghe như vậy. 

Người vui vẻ nhất là Lâm Hiểu Mạn. Cô ta đứng một bên cười lạnh, thầm mắng đáng đời, ai bảo Tề Vân Kiệt anh không cầu hôn tôi? 

Lâm Húc Đông lại như còn gấp hơn cả Tề Vân Kiệt, anh ta trợn mắt nhìn Lâm Khả Hy, mắng: 

“Lâm Khả Hy, đầu cô toàn bã đậu phải không? Thật sự coi mình là người đẹp băng giá hả? Anh nói cho cô biết, cũng chỉ có cậu Tề vừa ý cô thôi. Đổi thành một người đàn ông có tiền có thế khác, ai lại tìm một người đàn bà không chút phong tình như cô? Anh đoán ở trên giường cô cũng chẳng biết rên”. 

Lâm Húc Đông tức giận, nhất thời đã để lộ ra bộ mặt vô lại và vô liêm sỉ của anh ta. 

Ông cụ Lâm lại tức giận muốn lên cơn đau tim. 

Hôm nay, đầu tiền là tòa nhà Hoàn Á bị Tô Dương mua với giá thấp, ông ta đã vô cùng tức giận rồi. 

Giờ muốn kết thông gia với nhà họ Tề, nhưng Lâm Khả Hy này lại lên tiếng từ chối! 

Ông cụ Lâm lạnh mặt nhìn Lâm Khả Hy, bày ra dáng vẻ người lớn trong nhà, nói: 

“Từ xưa tới nay, chuyện kết hôn của con cái đều nghe lệnh bố mẹ, lời người mai mối. Bây giờ bố cháu đã qua đời, mẹ cũng không ở bên cạnh, chuyện này sẽ do ông làm chủ!” 

Vừa nói, ông cụ Lâm lại quay đầu nhìn Tề Vân Kiệt, nói: 

“Cậu Tề, tôi thay nó đồng ý cuộc hôn nhân này”. 

Ông ta còn chưa nói xong, Lâm Khả Hy đã hơi nóng nảy nhìn ông cụ Lâm, lập tức phản bác: 

“Ông nội, ông không thể làm vậy. Đây là chuyện cá nhân của cháu, ông không có quyền làm chủ!” 

Mặc dù ông nội đối với cô bình thường, còn năm lần bảy lượt làm khó cô, nhưng dù sao ông nội cũng nuôi cô khôn lớn, nên Lâm Khả Hy không muốn gây xích mích với ông nội. 

Chỉ là lần này ông nội lại muốn đứng ra làm chủ mối hôn sự này, Lâm Khả Hy mới lên tiếng chống đối. 

Thấy Lâm Khả Hy dám chống đối mình, ông cụ Lâm lập tức nổi giận, trầm giọng nói: 

“Ông không có quyền làm chủ? Chỉ cần ông còn chưa chết, chuyện lớn chuyện nhỏ của nhà họ Lâm đều do ông làm chủ! Ông nói cho cháu biết, chuyện này không cần bàn lại nữa, cháu phải gả cho cậu Tề!” 

Lúc nói nhưng lời này, mặt ông cụ Lâm đỏ lên, mà mặt Lâm Khả Hy lại lạnh như băng. Cô nhìn ông cụ Lâm, không hề nhân nhượng, nói: 

“Muốn gả thì ông đi mà gả, cháu chắc chắn sẽ không gả!” 

Câu này khiến ông cụ Lâm tức giận đến đầu óc choáng váng, trời đất quay cuồng. 

Lời khốn kiếp gì vậy hả? Cho dù ông ta có muốn gả, nhà họ Tề ai lại cưới một ông già? 

Bây giờ, ông cụ Lâm vô cùng hối hận khi đã đồng ý giao công ty cho Lâm Khả Hy, nếu không đã có thứ để uy hiếp cô rồi. 

Lâm Húc Đông cũng nổi giận, chỉ Lâm Khả Hy, lớn tiếng quát: 

“Lâm Khả Hy, cô có liêm sỉ không thế? Cô tình nguyện cả ngày ở bên thằng ăn mày thối đó, cũng không gả cho cậu Tề có đúng không?” 

Tô Dương vốn đang xem náo nhiệt, thấy nhắc tới mình, anh cũng muốn lên tiếng. 

Tề Vân Kiệt lại dùng ánh mắt âm hiểm nhìn anh, giành trước hỏi Lâm Khả Hy: 

“Tên ăn mày này là bạn trai của em?” 

Lâm Khả Hy hờ hững nhìn Lâm Húc Đông và Tề Vân Kiệt, lạnh lùng nói: 

“Đầu tiên, anh ấy không phải bạn trai của tôi, nhưng nếu trên thế giới chỉ còn hai người đàn ông, mà tôi lại phải chọn một thì tôi nhất đinh sẽ chọn Tô Dương!” 

Nghe Lâm Khả Hy nói vậy, tất cả mọi người đều kinh hãi. 

Ai cũng biết, Lâm Khả Hy không thể nào gả cho Tề Vân Kiệt nữa rồi. 

Tô Dương lại bĩu môi, trong lòng thầm nghĩ: Tốt lắm Lâm Khả Hy, cả thế giới chỉ còn lại hai người đàn ông, em mới chọn anh, xem ra anh phải đẩy nhanh tiến độ, tranh thủ sớm đưa em lên giường thôi. 

Nghĩ thì nghĩ vậy, anh vẫn đi tới bên cạnh, cười hì hì nói với Tề Vân Kiệt: 

“Cậu Tề, tôi phiên dịch lời của Lâm Khả Hy nhà chúng tôi giúp cậu nhé. Ý của cô ấy là, trên thế giới chỉ có hai loại đàn ông, một là tôi, một là những người đàn ông khác. Đương nhiên cậu thuộc nhóm đàn ông khác rồi, cho nên dù có bao nhiều đàn ông tới cầu hôn cô ấy đi nữa cũng đều vô dụng thôi. Bởi vì trong lòng cô ấy chỉ có tôi”. 

Tô Dương cười đùa cợt nhả, dáng vẻ rất mặt dày vô sỉ. 

Lâm Khả Hy thật sự muốn đạp anh một đạp, tặng anh một chữ “Cút”. 

Nhưng trước mặt nhiều người như vậy, cô vẫn giữ mặt mũi cho Tô Dương. 

Lâm Khả Hy nín cười, không nói một lời. 

Nhìn Lâm Khả Hy và Tô Dương, Tề Vân Kiệt tức giận đến sắc mặt trắng bệch. Anh ta nào đã từng chịu uất ức như vậy, chỉ hai người, anh ta oán hận nói: 

“Thằng ăn mày, mày cứ đợi đấy. Còn cô nữa, Lâm Khả Hy, cô nhất định sẽ hối hận!” 

Tô Dương cười âm hiểm, bắt chước giọng điệu của Tề Vân Kiệt, nói: 

“Cậu Tề, cậu nhất định sẽ hối hận!” 

Nói xong, Tề Vân Kiệt xoay người rời đi, nhưng lửa giận rừng rực trong lòng lại không có chỗ trút ra. Anh ta quay đầu nhìn Lâm Hiểu Mạn, vẫy tay nói: 

“Lâm Hiểu Mạn, lại đây, đi với anh!” 

Anh ta muốn Lâm Hiểu Mạn làm công cụ phát tiết của anh ta, anh ta muốn tìm một chỗ để trút hết lửa giận. Anh ta phải đè được đàn bà nhà họ Lâm xuống dưới thân! 

Nhưng Tề Vân Kiệt không thể ngờ rằng, Lâm Hiểu Mạn trước kia chỉ cần gọi là lên giường, lại lập tức từ chối: 

“Tìm tôi làm gì, tìm Lâm Khả Hy của anh đi!” 

Nếu như chuyện này xảy ra với người khác, có lẽ Lâm Hiểu Mạn còn đi theo. Nhưng đối phương là Lâm Khả Hy, cô ta không thể nuốt trôi cục tức này. Cô ta không thể mất thể diện trước mặt Lâm Khả Hy, nhất định phải mạnh hơn cô. 

“Hiểu Mạn, đi mau...” 

Lâm Húc Đông ở bên cạnh xúi giục. Anh ta chẳng quan tâm gì nhiều, chỉ cần có thể móc nối quan hệ với Tề Vân Kiệt, sao cũng được. 

“Muốn thì anh đi đi!” 

Lâm Hiểu Mạn hung hăng liếc Lâm Húc Đông. 

Không ngờ Lâm Húc Đông lại đi thật. 

Lâm Húc Đông thẽ thọt khúm núm với Tề Vân Kiệt vừa mới lên xe, nịnh nọt hỏi: 

“Cậu Tề, cậu đã hứa sẽ giảm giá 50% khi mua biệt thự Nguyệt Đinh Sơn, khi nào thì tôi có thể trả tiền?” 

Tề Vân Kiệt cắn răng nghiên lợi nhìn chằm chằm Lâm Húc Đông, mắng một câu: 

“Biệt thự cái đầu anh! Biến đi!” 

Vừa nói, anh ta vừa chuẩn bị đóng cửa. Nhưng anh ta lại nhớ ra gì đó, ngoắc ngoắc ngón tay với Lâm Húc Đông vốn đã thất vọng. 

Lâm Húc Đông lập tức sáp đến gần giống như một con chó Pug. 

Lại nghe Tề Vân Kiệt thấp giọng nói: 

“Chỉ cần anh đưa được Lâm Khả Hy lên giường của tôi, đừng nói giảm giá 50%, tôi còn có thể cho anh một món hời!” 

“Thật sao?” 

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT