Lọc Truyện

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Còn về hắn, cùng lắm chỉ là người qua đường thôi.  

 

Kẻ trừng phạt chỉ mỉm cười không nói, nghiễm nhiên coi hắn như thằng hề.  

 

Tuy rằng kì nghệ của lão ta cũng chẳng ra làm sao, đánh cờ với các vị thần cùng cấp chưa từng thắng nổi một lần, nhưng lão ta là thần linh cơ mà! Dù khả năng chơi cờ kém cỏi đến đâu cũng không phải thứ mà phàm phu tục tử có thể bì được, lão ta sẽ thua nổi sao?  

 

“Có muốn thêm tiền cược không?”, kẻ trừng phạt mỉm cười hỏi.  

 

“Cũng được”, Triệu Bân cười hề hề: “Vãn bối nhiều tiền lắm”.  

 

“Ta không cần tiền”.  

 

“Thế ông muốn gì?”  

 

“Nếu lão phu thắng, ngươi thay lão phu tới một nơi”, kẻ trừng phạt vuốt chòm râu.  

 

“Đi đâu cơ?”  

 

“Âm tào địa phủ”.  

 

“Nơi này...”, khóe miệng Triệu Bân giật giật.  

 

“Yên tâm, đảm bảo ngươi không sao hết”, kẻ trừng phạt rất kiên định.  

 

“Thế nếu vãn bối ăn may thắng được thì sao?”  

 

“Vàng bạc châu báu, bí thuật công pháp... cho ngươi chọn thoải mái”.  

 

“Ta không cần mấy thứ đó, chỉ cần một ân tình của tiền bối thôi”, Triệu Bân cười cười.  

 

“Dễ thôi”, kẻ trừng phạt rất tùy hứng, đòi gì cũng không sao cả, bởi vì lão ta không thể nào thua được.  

 

“Được ngay!”, Nguyệt Thần hứng thú hẳn.  

 

Đợi đến nửa đêm, lão già này cuối cùng cũng lọt hố rồi.  

 

Kì nghệ của kẻ trừng phạt không ra gì, nhưng Nguyệt Thần thì khác, cô ta là đồ nhi của kì thần mà.  

 

“Nếu tiền bối thua, không được quỵt đâu nhé!”  

 

Triệu Bân nói rồi lấy một quân cờ đặt lên bàn cờ.  

 

Kẻ trừng phạt cũng hạ một nước cờ: “Lão phu vẫn giữ chữ tín đấy”.  

 

Triệu Bân chẳng tin câu này lắm.  

 

Nhưng Nguyệt Thần thì tin tưởng tuyệt đối.  

 

Thần linh không phải phàm nhân, họ sẽ không hứa hẹn bừa bãi, bởi vì một khi thần linh mở miệng sẽ được ghi chép trong âm thầm, cũng được công nhận, nếu dám trở mặt, chắc chắn sẽ để lại nghiệp chướng.  

 

“Tiền bối, hỏi thăm ông chuyện này nè”, Triệu Bân nốc một hớp rượu.  

 

“Cứ nói đi đừng ngại!”, động tác của kẻ trừng phạt rất thong dong, phất tay lên và hạ cờ lần nữa.  

 

“Đại Tế Ti của hoàng tộc từng nói rằng con đường thành tiên đã bị đứt đoạn rồi, có phải là thật không?”, Triệu Bân hỏi.  

 

“Đúng là có chuyện này”.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT