Lọc Truyện

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Ta còn muốn được thành tiên mà?”  

 

Triệu Bân ho khan một tiếng, liếc mắt nhìn Nguyệt Thần.  

 

Nguyệt Thần thản nhiên như không, thần thái của cô ta đã thể hiện ra điều này: Đừng nghe lão ta nói nhảm!  

 

“Thú vị đây”.  

 

Thấy Nguyệt Thần như vậy, hai mắt Triệu Bân lóe sáng.  

 

Nguyệt Thần thần thông quảng đại, có cô ta thì chắc chắn sẽ có đường.  

 

Cứ hễ gặp chuyện vui thì tinh thần sẽ sảng khoái.  

 

Tâm trạng Triệu Bân rất tốt, tư thế hạ cờ cũng bá khí hơn nhiều. Tuy rằng bề ngoài là hắn đang đánh cờ, trên thực tế, đây là trận giằng co giữa Nguyệt Thần và kẻ trừng phạt, hắn chỉ cần hạ cờ theo sắp xếp của Nguyệt Thần là được.  

 

Kẻ trừng phạt trông có vẻ vẫn bình tĩnh lắm.  

 

Nếu có người hiểu về cờ ở đây thì chỉ cần liếc mắt đã nhìn ra được cục diện, lão già này vững vàng chiếm thế thượng phong, tấn công mãnh liệt, chiêu nào cũng là đường cùng, nhiều chỗ còn ẩn chứa sát cơ, toàn bộ ván cờ chèn ép Triệu Bân.  

 

“Cô có chơi được không vậy hả!”  

 

Triệu Bân từng liếc nhìn Nguyệt Thần không chỉ một lần. Tuy rằng khả năng đánh cờ của hắn vô cùng nát, nhưng hắn vẫn nhìn ra được cục diện. Nếu cứ tiếp tục thế này, nếu tiếp tục không phản đòn, sẽ bị kẻ trừng phạt đánh cho không còn mảnh giáp.  

 

“Ngươi vội cái gì”.  

 

Nguyệt Thần cũng khoanh chân, trông còn vững dạ hơn cả kẻ trừng phạt.  

 

Triệu Bân bán tín bán nghi nhưng vẫn nghe lời Nguyệt Thần chỉ huy vô điều kiện.  

 

“Đây... là trình độ của kì thánh?”, kẻ trừng phạt ung dung mỉm cười.  

 

Triệu Bân cố tỏ vẻ rầu rĩ, còn quệt mồ hôi, chẳng qua hắn đang diễn để làm đối phương tê liệt mất cảnh giác thôi, sau đó hắn lấy từ trong lòng ra một bộ cổ thư, trên đó viết hai chữ xiêu xiêu: kì phổ.  

 

“Đợi ta tìm pháp môn để phá thế cờ của ông”.  

 

Triệu Bân cũng rất hiếu học, vùi đầu vào lật giở một hồi.  

 

Kẻ trừng phạt trông thấy mà bỗng chốc như bị chọc cười, lâm trận mới mài thương à?  

 

“Chính nó đây”.  

Triệu Bân một tay cầm kì phổ, một tay đặt quân cờ lên góc bàn cờ.  

 

Kẻ trừng phạt vuốt bộ râu, lơ đễnh liếc mắt nhìn Triệu công tử. Nước cờ này khá có trình độ, trông như bình thường thôi, trên thực chất đã chọc đúng vào điểm yếu hại, khiến lão ta không kịp trở tay.  

 

“Lão già, đến lượt ta rồi”.  

 

Nguyệt Thần cười cười, thế cờ đã bày sẵn, chỉ đợi phản công thôi.  

Danh sách truyện HOT