Lọc Truyện

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 "Là một vị Tiên vương", Nguyệt Thần đưa ra câu trả lời chính xác.  

 

Triệu Bân trong lòng hiểu rõ.  

 

Đã là Tiên vương thì nhất định có tu vi cảnh giới Đạo Hư.  

 

Nguyệt Thần đã từng nói rằng bất cứ ai bước vào cảnh giới Đạo Hư đều có thể được xem là Tiên vương.  

 

Vèo!  

 

Chỉ trong nháy mắt thì người nọ đã phóng ra khỏi sao trời, chân chính hạ phàm.  

 

Lúc này Triệu Bân mới có thể nhìn rõ đối phương là một thanh niên áo tím có đôi mắt màu bạc, hắn ta sừng sững như núi tỏa ra hào quang vô song cùng khí tức bất phàm, tiềm tàng sức mạnh đáng sợ.  

 

Tiên vương cũng không ngoại lệ, khi hạ phàm liền bị áp chế xuống cảnh giới Chuẩn Tiên.  

 

Đối với chuyện này, thanh niên áo tím kia dường như cũng không ngạc nhiên, còn thích ý vặn vẹo cổ.  

 

“Người của Lạc Nhật thần giáo”, Nguyệt Thần nhàn nhạt nói.  

 

“So với Đại La Tiên Tông thì thế nào?”, Triệu Bân trầm giọng hỏi.  

 

"Đồng cấp".  

 

"Lại là một quái vật lớn".  

 

Triệu Bân hít sâu một hơi, lai lịch của người này không hề nhỏ.  

 

Một Tiên vương sao có thể là nhân vật bình thường được.  

 

Thanh niên áo tím rời đi, ngay trước khi đi còn thản nhiên liếc nhìn Triệu Bân, trong mắt lộ ra ngạo nghễ khinh thường, hắn ta là Tiên vương trong cảnh giới Đạo Hư cho nên hoàn toàn có tư cách đó!  

 

"Hạ phàm làm gì chứ?"  

 

Triệu Bân đứng đó cảm thấy rất khó hiểu.  

 

Càn khôn phàm giới hỗn loạn, gần như ngăn cách hoàn toàn với Tiên giới, cũng chính là nói bầy giờ tuy Tiên có thể hạ phàm dễ dàng nhưng rất khó để quay về Tiên giới, vừa hạ phàm liền bị cô lập hoàn toàn với Tiên giới. Ân Trú lúc trước chính là một ví dụ sống, thanh niên áo tím kìa có tu vi cảnh giới Đạo Hư đáng ra nên hiểu được đạo lý này, không ngờ hắn ta vẫn hạ phàm tản bộ.  

 

“Đó không phải là chân thân”, Nguyệt Thần nhẹ giọng nói.  

 

“Không phải chân thân?”, Triệu Bân hơi nhướng mày.  

 

“Đó là một hóa thân”, Nguyệt Thần nói: “Nhất định là chân thân đã phái hắn ta hạ phàm tu hành. Đây cũng là một cách lĩnh ngộ, cũng là một phương pháp được thần tiên thường xuyên sử dụng, gọi là vị tu bản mệnh".  

 

"Trước đây cô có làm chuyện này không?"  

 

"Tất nhiên là đã làm", Nguyệt Thần không giấu giếm.  

 

"Vậy thì đúng rồi", Triệu công tử nói xong liền lấy ra một bức họa từ bên trong chiếc nhẫn ma, người được vẽ trên bức họa chính là Nguyệt Thần. Đây là bức họa mà ngày xưa hắn đấu giá được ở thành Vong Cổ, hóa ra là hóa thân của Nguyệt Thần hạ phàm tu hành bị thế nhân vẽ lại, lưu truyền một vòng lớn cuối cùng bị mang ra bán đấu giá.  

Trùng hợp lại bị hắn lấy được.  

 

Nguyệt Thần chống cằm, trí nhớ trước đây của cô ta không hoàn thiện cho nên không thể nhớ rõ lắm. Bây giờ nghĩ lại thì có vẻ như đúng là như thế. Chuyện này đã xảy ra từ rất nhiều năm về trước rồi, cô ta chỉ mơ hồ nhớ ra rằng mình được một cô bé tên là Hoa Tiên Tử vẽ một bức họa.  

 

"Tiên nhân hạ phàm chỉ có thể đi trên Hồng Trần lộ hay sao?", Triệu Bân lại hỏi.  

 

"Có rất nhiều cách, Hồng Trần lộ chỉ là một trong số đó", Nguyệt Thần nói.  

Danh sách truyện HOT