Lọc Truyện

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Đêm.  

 

Triệu Bân rút kiếm múa bên cạnh biển sao trời.  

 

Động tác của hắn vô cùng thong thả, kiếm chiêu cũng không thấy có bao nhiêu tinh diệu nhưng vẫn có một loại hàm ý giấu trong đó, qua nhiều ngày ngồi thiền định hắn dường như đã ngộ đạo hoặc là lột xác tâm ý, đã dần dần thoát ly võ đạo, bắt đầu chân chính ngộ đạo, hàm ý trong kiếm chiêu chính là một hai phần đạo mà hắn đã ngộ ra.  

 

Đạo là hư huyễn.  

 

Đạo cũng mênh mông.  

 

Hắn rong chơi trong đó, nghiễm nhiên đã quên mất thời gian.  

 

Nguyệt Thần an vị ở trên mặt trăng, hai tay nâng hai má lẳng lặng làm quần chúng.  

 

Cô ta vẫn còn rất trẻ giống như Triệu Bân, trong lòng vẫn còn tràn ngập mơ hồ đối với đạo, cũng tràn ngập sự tôn kính đối với đạo, mặc dù đã thành thần nhưng cô ta vẫn có tâm tư này, đó cũng chính là sơ tâm của cô ta.  

 

Trong lúc cô ta đang quan sát thì Triệu Bân đã dừng lại.  

 

Hắn của ngày hôm nay trầm ổn hơn hắn của ngày xưa rất nhiều, hắn như một du khách, một tay cầm kiếm một tay cầm bầu rượu bước chầm chậm bên cạnh biển sao trời, ánh sao rạng rỡ chiếu trên người hắn hóa thành Tiên quang chói mắt.  

 

Nguyệt Thần không quấy rầy yên lặng chờ đồ nhi tĩnh tâm lột xác.  

 

Đây là con đường phải đi để trở thành Tiên, chỉ không biết hắn có thể đi được bao xa?  

 

Ngao! Ngao!  

 

Tiểu kỳ lân nhảy ra theo sau Triệu Bân, bước từng bước chân nhỏ ngạo nghễ.  

 

Nó cũng rất tò mò về Hồng Trần lộ, có một vài khoảnh khắc trong mắt nó còn lộ ra sự bối rối, nó là hỏa kỳ lân hoàng tộc, trong huyết mạch tự mang trí nhớ truyền thừa nhưng dường như vẫn chưa từng nhìn thấy Hồng Trần lộ này.  

 

Ngày thứ chín.  

 

Triệu Bân di chuyển một cái ghế nhỏ, ngồi bên rìa biển sao trời.  

 

Sau đó hắn lại tự chế ra một cần câu rồi ngồi ở đó câu cá.  

 

Câu cá.  

 

Cũng là một loại tu hành.  

 

Nét mặt của Nguyệt Thần rất nghiêm túc, càng lúc càng thấy đồ nhi của mình thoát tục hơn ngày xưa rất nhiều, nhìn dáng ngồi câu cá và vẻ mặt lãnh đạm của hắn rất có phong thái của một bậc cao nhân lánh đời.  

 

Ban đêm.  

 

Cô ta nhìn thấy hắn còn lấy ra một cái nồi.  

Câu cá cũng không chỉ là một loại tu hành mà còn thực sự có thể câu được cá, sau khi câu xong còn có thể làm được một nồi cá kho, trong đêm dài tĩnh lặng có bên cạnh một nồi cá kho cùng một bầu rượu quả nhiên là chuyện thích ý của nhân sinh.  

 

"Tú Nhi, ở thần giới có người theo đuổi cô không?"  

 

Triệu Bân nhấp một ngụm rượu rồi cười hỏi.  

 

Nguyệt Thần không trả lời, chỉ ngẩng đầu nhìn bầu trời, thần thái như đang nói:  

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT