Lọc Truyện

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Trái tim Tô Yên kẽ chấn động, ký ức về đêm hôm đó lần đầu tiên hiện rõ trong tâm trí cô. 

Đầu đột nhiên đau dữ dội khiến người đàn ông trong ký ức đột nhiên quay lại, nhưng cô chưa kịp nhìn thấy dáng vẻ của người đó thì tiếng khóc của một đứa trẻ đã kéo Tô Yên từ trong mơ hồ trở về từ thực tại. 

Tô Yên định thần lại, một người mẹ đang rất lo lắng ôm đứa con ốm yếu khóc to bước vào đại sảnh của bệnh viện. 

"Sao vậy?" 

Một giọng nói trầm và êm dịu vang lên trên đầu cô. 

Tô Yên ngẩng đầu nhìn Lục Cận Phong trước mặt, trong lòng thoáng hiện ảo giác vạn năm. 

Làm sao cô có thể đột nhiên nhớ về cái đêm năm năm trước? 

Có lẽ đối mặt với Lục Cận Phong, làm cô cảm giác có tội lỗi sâu sắc khiến cô nghĩ đến chuyện đó. 

Tô Yên định thần lại, hỏi: "Bác sĩ của Tiểu Duy, là do anh tìm sao?" 

“Ừm, tôi đã hứa với em rồi, cho dù là chia tay thì tôi cũng sẽ giữ lời hứa.” Nét mặt của Lục Cận Phong không chút biểu cảm, nói: “Bác sĩ Vương này là chuyên gia hàng đầu, một khi anh ấy đã lộ diện thì em có thể yên tâm rồi.” 

“Cám ơn anh.” Tô Yên thực cảm kích: “Cánh tay của anh, vẫn ổn chứ? 

Trước đó Lục Cận Phong nói cánh tay của anh đã bị trầy xước. 

“Vẫn ổn.” Vẻ mặt của Lục Cận Phong vẫn nhàn nhạt, như thể hai người họ không phải là những người rất quen thuộc, họ chỉ lịch sự như những người xa lạ. 

"Vậy còn đầu của anh?" 

"Vẫn ổn." 

"Ồ, vậy thì tốt rồi." 

Thái độ của Lục Cẩn Phong quá lạnh nhạt, Tô Yên đột nhiên cảm thấy khó chịu. 

Lục Cận Phong trước kia nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng, luôn mỉm cười gọi cô là Yên Yên, đối với cô cũng là cầu được ước thấy. 

Lục Cận Phong đột nhiên trở nên lạnh nhạt, giống như một người xa lạ mà quen thuộc, nhưng cô lại cảm thấy khó chịu, không thích ứng được. 

Nhưng rõ ràng bọn họ đã chia tay, chuyện này là bình thường, hơn nữa còn là cô đá anh, cô còn mong Lục Cận Phong sẽ tươi cười chào đón cô sao? 

Sự im lặng kéo dài đột nhiên chen giữa hai người. 

Rõ ràng trời đã tạnh mưa và nắng chói chang, nhưng cô vẫn cảm thấy lạnh lēo. 

Lục Cận Phong nói: "Nếu như không còn chuyện gì nữa, vậy tôi đi trước." 

“... Được rồi, không sao nữa rồi, anh cứ đi làm việc của mình đi.” Tô Yên cố gắng nở một nụ cười, giọng điệu giả vờ thoải mái. 

Tô Yên nói xong, Lục Cận Phong thật sự xoay người rời đi không chút do dự nào. 

Tô Yên: "..." 

Người đàn ông lật mặt còn nhanh hơn lật một cuốn sách. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT